Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

Tổng hợp thông tin về vụ xả súng giết cán bộ tại Thái Bình có nguyên nhân từ cưỡng chế đất đai

Vác súng vào UBND TP.Thái Bình bắn thẳng 4 cán bộ


(Tin tức pháp luật) - Sự việc xảy ra vào chiều ngày 11/9, tại Trung tâm Phát triển Quỹ đất Thành phố (nằm trong UBND TP. Thái Bình, địa chỉ 1 phố Trần Phú, TP Thái Bình). 

Theo nhiều nhân chứng có mặt tại hiện trường kể lại, hung thủ là đàn ông, độ tuổi khoảng 30, bất ngờ mở của bước vào phòng làm việc của Trung tâm Phát tiển Quỹ đất Thành phố.

Lúc đó tại đây có 6 người đang ngồi làm việc trong phòng.

Khi nhìn thấy mọi người đang ngồi trong phòng, chẳng nói chẳng rằng, người này nhằm thẳng những người đang có mặt  bắn trọng thương 4 người rồi nhanh chóng bỏ đi khỏi hiện trường.


Hiện trường nơi 4 cán bộ UBND TP. Thái Bình bị bắn.


"Thời điểm xảy ra vụ việc là gần 14 giờ chiều. Lúc đó, do UBND TP tổ chức cuộc họp nghe báo cáo dự thảo quy chế Quy hoạch Kiến trúc TP nên lãnh đạo Văn phòng UBND và các phòng ban khác đều đi họp.

Đúng 14h, rất nhiều người trong UBND TP nghe thấy tiếng nổ “bụp, bụp” rồi nghe thấy tiếng kêu la, huyên náo tại khu vực tầng 1, nơi đặt trụ sở Trung tâm Phát triên Quỹ đất Thành phố", một nhân chứng giọng còn hoảng hốt nói.

Lực lượng chức năng khám nghiệm hiện trường.
Lực lượng chức năng khám nghiệm hiện trường.

Danh tính những nạn nhân bị thương được xác định là Vũ Ngọc Dũng (phó Giám đốc Trung tâm phát triển quỹ đất thành phố - Đội Giải phóng mặt bằng), ba người còn lại là ông Vũ Công Cương, ông Nguyễn Thanh Dương và ông Bùi Đức Xuân, hiện 3 người này cũng đều là nhân viên của Trung tâm phát triển quỹ đất thành phố.  

Ngay lập tức, cả bốn người đều được đưa vào Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thái Bình cấp cứu. Sau đó, 2 người bị thương tích nặng nhất là Vũ Ngọc Dũng và Nguyễn Thanh Dương đã được đưa lên cấp cứu tại Bệnh viện Việt Đức - Hà Nội.

Bên ngoài công tác an ninh, phong tỏa được triển khai gấp rút.
Bên ngoài công tác an ninh, phong tỏa được triển khai gấp rút.

Trao đổi với PV báo Đất Việt vào 19h ngày 11/9, ông Nguyễn Đình Trung - Phó Giám đốc Công an tỉnh Thái Bình đã xác nhận sự việc.  

Nguyên nhân ban đầu được xác định là do chuyên mâu thuẫn giải phóng mặt bằng. Cách đây khoảng 1 tháng, Đội giải phóng mặt bằng có tiến hành giải quyết đền bù cho một số trường hợp, trong đó có trường hợp của nghi phạm này nhưng gia đình không đồng tình với quan điểm giải quyết của cơ quan chức năng.

Nghi phạm này đi làm tại TP Hồ Chí Minh và mới về địa phương được khoảng 1 tuần.
Hiện vụ việc đang được cơ quan chức năng nhanh chóng điều tra truy bắt đối tượng.
 
Tiếp tục cập nhật...
Việt Thành

Nguồn: Đất Việt

Bản tin trên VietNamnet:

Đặng Ngọc Viết đã chuẩn bị di ảnh

VNN - Trước khi tiến hành nổ súng, Đặng Ngọc Viết đã chuẩn bị lên kế hoạch trước là sẽ tự sát. Viết cũng đã chuẩn bị sẵn cho mình một di ảnh.

Bàng hoàng

Sáng 12/9, rất đông người dân đã đến để chia buồn cùng gia đình Đặng Ngọc Viết.

Những ai có mặt, đều không ngờ rằng Viết dám mang súng vào tận UBND ủy ban để giết người. 

Theo người dân nơi đây, bình thường Viết rất hiền lành, ít nói. 

Anh Đặng Ngọc Vinh, anh trai Viết cho biết: “Khoảng 14h30 tôi nhận được tin báo, em trai đã gây ra chuyện động trời. Chạy lên ủy ban đã thấy công an phong tỏa hiện trường còn em trai tôi đi đâu không biết. Cho đến khoảng 19h, em trai tôi đã tự dùng súng bắn vào tim để tự sát tại một ngôi chùa”.

Cũng theo anh Vinh, Viết vốn rất ngoan và nghe lời. Sau khi học hết cấp 3, Viết đi xuất khẩu lao động ở Nga và mới về Việt Nam được vài năm. 

Thái Bình; xả súng
Người dân đến chia buồn cùng gia đình Viết.

Viết đã có vợ và hai con, con gái lớn 18 tuổi con trai 10 tuổi. Do mâu thuẫn trong cuộc sống vợ chồng nên hai người đã ly thân. 

Vợ của Viết hiện tại đang cư trú tại Nga, hai người vẫn thường xuyên liên lạc với nhau.

Hiện tại, Viết ở cùng bố, sức khỏe rất yếu và một người anh trai là Đặng Văn Công bị chất độc màu da cam, thần kinh không ổn định. Mẹ Viết vừa mất cách đây khoảng 1 năm vì bệnh hiểm nghèo. 


Bà Bùi Thị Kim (65 tuổi, trú tại tổ 21 phường Bồ Xuyên, TP.Thái Bình) mẹ vợ của Đặng Ngọc Viết cho biết: Từ khi hai vợ chồng chia tay nhau, 2 con nhỏ giao bà ngoại chăm sóc. 

"Giờ bố chúng nó mất đi không biết các cháu sẽ ra sao. Không ngờ, một phút nông nổi, Viết đã không làm chủ được bản thân, tự kết liễu cuộc đời mình" - bà Kim nói.

Cũng trong sáng nay, lễ tang nạn nhân Vũ Ngọc Dũng - Phó Giám đốc Trung tâm phát triển quỹ đất TP.Thái Bình đã được tổ chức. 

Gia đình nạn nhân cho biết, từ trước đến nay, ông Dũng không có mâu thuẫn gì với đối tượng.

Hé lộ nguyên nhân vụ xả súng?

Theo thông tin ban đầu từ người nhà nạn nhân, nguyên nhân khiến Đặng Ngọc Viết xả súng vào 5 cán bộ là do mâu thuẫn trong việc đền bù giải phóng mặt bằng. 

Theo đó, căn nhà nơi Viết đang ở có diện tích khoảng 200m2, nằm trọng diện giải tỏa.

Thái Bình; xả súng
Viết chuẩn bị sẵn di ảnh trước khi vác súng xông vào trụ sở Trung tâm phát triển quỹ đất.

Theo khung giá mà phía Ban giải phóng mặt bằng đưa ra, số tiền mà Viết được nhận khoảng 500 triệu đồng. 

Ban đầu, Viết định lấy tiền đền bù bằng tiền mặt nhưng phía UBND TP không trả một lần mà chia ra làm nhiều đợt. Sau khi lấy được 3 đợt, Đặng Ngọc Viết muốn chuyển sang hình thức nhận đất ở khu tái định cư và trả lại tiền mặt đã nhận nhưng không được chấp thuận.

Đặng Ngọc Viết đã làm đơn kiến nghị nhiều lần nhưng không được giải quyết nên xảy ra mâu thuẫn với ông Tư và ông Dũng là Giám đốc và Phó giám đốc trung tâm phát triển quỹ đất TP Thái Bình.

Chính vì thế, chiều ngày 11/9, Viết đã mang theo một khẩu súng Col cùng với 6 viên đạn, xông thẳng vào trụ sở Trung tâm phát triển quỹ đất và nổ súng.

Thiếu tá Nguyễn Quốc Vương, Phó Chánh Văn phòng Công an tỉnh Thái Bình cho biết, ngay sau khi xảy ra vụ việc, lúc 16h, cơ quan cảnh sát điều tra công an tỉnh Thái Bình đã quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can về tội “giết người” và ra lệnh truy nã hung thủ Đặng Ngọc Viết.

Lúc 20h, sau khi phát hiện hung thủ đã tự sát tại quê ở chùa Đông Sơn, xã Trà Giang, H.Kiến Xương, đích thân Giám đốc Công an tỉnh Thái Bình, ông Trần Xuân Tuyết đã xuống hiện trường để chỉ đạo điều tra.

Kết luận ban đầu khi kiểm tra hiện trường và giám định pháp y cho biết, Đặng Ngọc Viết đã tự sát bằng súng ở bên ngoài khu nội tự chùa Đông Sơn. 

Kết quả giám định pháp y cũng khẳng định không phát hiện có chất ma túy trong cơ thể Đặng Ngọc Viết.

Một cán bộ Công an tỉnh Thái Bình tham gia vào quá trình điều tra vụ án cho biết, hung thủ Đặng Ngọc Viết đã bắn tổng số 5 viên đạn. 

Trong đó, có viên trúng đầu làm chết Phó giám đốc Trung tâm là ông Vũ Ngọc Dũng, 3 người còn lại bị thương nặng. Viên đạn thứ 5 rất may bắn sượt qua mang tai Phó giám đốc trung tâm là bà Phạm Thị Lan Anh. Có thể viên đạn cuối cùng trong khẩu súng được Đặng Ngọc Viết để dành cho chính mình.

Cũng trong đêm qua, Công an tỉnh Thái Bình đã tiến hành giám định pháp y đối với nạn nhân Vũ Ngọc Dũng.

Ngay trong đêm, sau khi hoàn thành giám định pháp y với cả nạn nhân và hung thủ, cơ quan công an đã đồng ý cho gia đình đưa thi thể nạn nhân về tổ chức tang lễ.

Trong một diễn biến khác, trao đổi với báo chí, ông Nguyễn Ngọc Ý - Chủ tịch UBND TP Thái Bình cho biết: “Hiện nay các cơ quan chức năng của TP đang khẩn trương kiểm tra lại xem trường hợp nổ súng có liên quan gì đến các dự án đang triển khai hay không. 

Chúng tôi cũng chưa có thông tin chính xác là người nổ súng có bị thu hồi đất hay không. Nguyên nhân chính thức hiện các cơ quan điều tra đang tập trung làm rõ, vì việc mới xảy ra nên các cơ quan vẫn đang tập trung xử lý”.
Hoàng Sang
Nguồn: VNE.
--------------------------------------------------------------------------------

Phút cuối của Đặng Ngọc Viết

VNN - “Trời tối nhưng Viết không về mà đi quanh rồi quỳ lạy dưới tượng Phật bà quan âm. Khi mọi người đang ở trong nhà thờ tổ để tụng kinh thì nghe tiếng nổ lớn. Chạy ra thì thấy Viết nằm ngã gục dưới chân tượng” – một nhân chứng kể lại.
Sáng 12/9, người dân sống cạnh ngôi chùa nơi Đặng Ngọc Viết kết liễu đời mình bằng viên đạn cuối cùng vẫn chưa hết bàng hoàng khi kể lại sự việc. 
Bà Lê Thị Tám (57 tuổi, xóm 5, thôn Dục Xương, xã Trà Giang) cho biết: Khoảng 15h ngày 11/9, có một người đàn ông đến chùa nói là đến chơi. 
Người này giới thiệu tên là Viết. Trò chuyện, bà Tám mới biết Viết là bà con xa của mình. 
xả súng; Thái Bình
Nơi hung thủ tự sát
Viết có bố là ông Đặng Văn Vu, hiện bị liệt, đang ở nhà người anh ở gần chùa. Sau đó, bà Tám đi nấu cơm còn Viết ngồi chơi uống nước với các phật tử. Quá trình trò chuyện, Viết tỏ ra rất buồn. 
“Trời xẩm tối, nhưng tôi vẫn thấy Viết cứ chắp tay đi quanh tượng Phật bà quan âm rồi quỳ xuống lạy. Cậu ta quỳ rất lâu như thế, trầm tư không nói gì cả” - bà Tám nhớ lại.
Đến khoảng 18h cùng ngày, khi tới giờ cơm, Đặng Ngọc Viết có xin một bát cơm chay ở nhà chùa để ăn sau đó ra ngồi tại phía lăng quan âm Phật bà. 
Đến khoảng 18h30, khi bà Tám đang làm việc trong bếp bất ngờ nghe thấy tiếng nổ lớn. 
Cho rằng có chuyện chẳng lành, một phật tử trong chùa tên là Phạm Công Uynh (76 tuổi, là hội trưởng hội phật tử chùa) vội lấy đèn ra soi thì thấy Đặng Ngọc Viết đã gục ngã.
Ông Phạm Công Uynh kể lại: Vào chiều cùng ngày (11/9), ông cùng con trai ra chùa thì gặp Viết. 
Sau khi trò chuyện, Viết mời ông hút thuốc và kể chuyện mình là người gốc ở làng. Đến khoảng gần 19h giờ ông Uynh bất ngờ nghe thấy tiếng nổ lớn.
Lúc chạy ra, ông Uynh thấy Viết đã nằm gục xuống, ở ngực có vết thương như súng bắn.
Còn theo bà Tám, Viết đã dùng súng tự bắn vào ngực sau đó ném súng xuống dưới ao rồi tử vong. Lực lượng công an sau đó đã cho người dùng nam châm để mò và phát hiện khẩu súng dưới ao. 
Liên quan đến sự việc, sư thầy Thích Đàm Hương - Trụ trì chùa Đông Sơn cho biết: “Hôm qua (11/9), tôi phải đi học về phật giáo nên không hay biết. Cho đến sáng hôm nay (12/9), về đến chùa mới được nghe các phật tử kể lại. Theo người dân nói thì anh Viết vốn là người dân ở đây, có bố là ông Đặng Văn Vu...”.
Hoàng Sang
------------------------------------------------------------------------------------------

Anh không chết không anh. 

(Người Buôn Gió)

Chúng ta không tán đồng bạo lực.
Vâng tất nhiên, tất nhiên chúng ta sẽ nói như vậy. Nhất là chúng ta ở thế yếu hơn và càng nhất là chúng ta ở thế mạnh hơn đang hưởng thụ.
Nếu chúng ta ở thế đè đầu, cưỡi cổ và sống trên xương máu của người khác. Chúng ta lẽ nào mong những kẻ bị áp bức, bị đè đầu đó sử dụng bạo lực cảm tử đổi lấy mạng chúng ta.
Không, nhất quyết là không. Chúng ta phải chi tiền để nhồi vào đầu cho những kẻ bị áp bức rằng. Phải tuân thủ pháp luật, mọi việc có trình tự, hãy đưa đơn, hãy khiếu nại. Và phải kiên nhẫn khi chờ đợi đơn. Quá trình kéo dài giải quyết đơn sẽ khiến cho những kẻ máu nóng phải chùng xuống, tinh thần chúng mòn dần và rồi chúng sẽ chết mòn theo thời gian chờ đợi kết quả. Nhiệm kỳ chúng ta hết, chúng ta về hưu an toàn. Chả ai đưa đơn đến nhà một người về hưu làm gì. Hoặc chúng ta đi lên cấp cao hơn như lên trung ương, cái việc ở tỉnh chẳng ai lôi chúng ta quay lại giải quyết. Cái người kế nhiệm là đàn em chúng ta, chẳng thể nào phản bội đàn anh hay vạch vòi làm mất đoàn kết nội bộ, mà bác Hồ kính yêu dạy rồi, chúng ta phải đoàn kết như giữ con người trong mắt mình.
Chúng ta phải sử dụng những bình phong như tổ chức, ủy ban, trung tâm...khiến cho những kẻ mù quáng liều mạng không xác định được ai trong số chúng ta đã ký quyết định khiến chúng tan cửa, nát nhà.
Chúng ta phải sử dụng đám dư luận viên, nhất là đám cải lương đầy rẫy ngoài xã hội để tận lực ca bài ca.
- Không nên làm chuyện ác, không tán đồng chuyện bạo lực, không được manh động, không được hại người khác bằng vũ lực....
Bởi cũng như nhiều cái độc quyền khác, bạo lực cũng là cái độc quyền chỉ chúng ta mới có quyền sử dụng.
Nếu chúng ta ở phe không phải quan chức. Chả mất gì cả, chúng ta bình luận kiểu lấy nhân nghĩa, một điều nhịn chín điều lành mà chúng ta hãy nghe rao giảng hàng ngày. Chúng ta cứ làm mặt buồn để buông ý kiến
- Không thể chấp nhận dùng bạo lực, cán bộ cũng có gia đình, con cái, cán bộ cũng là con người.
Chả ai trách chúng ta, có người còn khen chúng ta tốt, hiểu biết, có lương tâm, thức thời, hiền lành và nhân đạo.
Ai dám xui người khác chết.?
Chả ai dám. Hoặc hiếm ai dám xui người khác vì bất công không được giải quyết, đem súng đi bắn vào đầu kẻ gây oan trái cho gia đình mình. Xui người khác chết thiên hạ lên án khiếp lắm.
Giả dụ có một người bố, một bà mẹ ốm liệt giường, vì bị thu hồi đất, bị cưỡng chế đất, uất ức lo nghĩ, theo kiện rồi chả đến đâu. Đất đai ông bà để lại mất trắng, buồn, hận mà chết.
Người con sẽ làm gì ? sẽ nhân ái , vị tha, sẽ hãy nín nhịn làm ăn để nuôi con mình. Sẽ âm thầm chôn cất cha mẹ, đốt hết đơn từ và sống thanh thản trong phần đời của mình.
Đời là vậy, nếu như anh hay bố mẹ anh uất ức sinh bệnh mà chết, chẳng ai nói gì. Nhưng nếu anh uất ức mà cho những kẻ hại đến gia đình anh phải đền tội, thiên hạ người ta lên án anh.
Đời chỉ nghĩ là cán bộ có con cái, gia đình, là con người mà sao  nỡ dùng súng bắn họ.
Đời chả bao giờ nghĩ anh cũng có vợ con, bố mẹ. Sao cán bộ không nghĩ thế mà đừng đẩy anh đến bước đường cùng. Đm ! đời không phải là nghĩ ngắn, mà đời nghĩ thủ đoạn, nghĩ kiểu cải lương, nghĩ kiểu cho mình, đời lắm kiểu , lắm giọng.
Bao giờ đời tha hương nếm đủ mùi cay cực, trở về thấy bố mình nằm liệt bên giường bệnh vì uất chuyện nhà cửa bị người ta lấy, anh mình bị tâm thần. Đời nhìn thấy người cha sinh thành ra mình đang chết dần vì uất hận, người cha đó sẽ chết đi, mối hận còn vương trên đôi mắt khiến cha mình không nhắm được. Trong khi kẻ gây ra cảnh đó cho cha mình đang phè phỡn ở nhà hàng với gương mặt đỏ au, đầy bự mỡ đang cười nói hà hả mừng lên chức mới.
Rồi mỗi khi gần đến ngày giỗ cha mình, đời lại gặp lại cố nhân nhà cao cửa rộng, đi lại huênh hoang. Đời nghe hòa thượng Thích Chân Quang giảng rằng sở dĩ cố nhân làm quan lại sung túc thế vì kiếp trước cố nhân làm phúc. Còn cha của đời chắc kiếp trước làm điều ác. Cái người cha còng lưng đạp xích lô chở hàng trong mưa gió hay nắng hè đổ lửa để mang đồng tiền thẫm mồ hôi về mua gạo nuôi đời, cái người cha ngày làm kiệt sức, đêm không ngủ thức nghe tiếng ho của đời, theo dõi cơn sốt của đời, cái người cha mắt cay xè thiếu ngủ lọ mọ quờ quạng thay tã lót, lau chiếu cho đời được ngủ yên lành. Cái người cha mà qua bao khó khăn cố gắng giữ miếng đất cha ông để lại cho đời hưởng sau này. Người cha đó kiếp trước làm điều ác, cho nên kiếp này mới bị quan chức lấy mất nhà cửa.
Đm đó là đời, không phải là anh, anh Đặng Ngọc Viết ạ.
Tôi không xui anh làm chuyện bắn chết bọn cán bộ rồi tự sát. Bởi tôi không dám xui người khác chết, tôi sợ thiên hạ chửi.
Nhưng tôi nghiêng mình trước cái chết của anh. Nghiêng mình thực sự với những đàn ông với nhau, không phải kích động bạo lực, kích động ai hết như cái lũ giả giọng nhân nghĩa đang nói kia. 
Ngày 29 tháng 10 cách đây 8 năm, tôi đã từng dắt súng trong người, đứng bên ngoài phòng cách ly ở bệnh viện, nhìn con trai mình nằm trong lồng kính với dây rợ lằng nhằng. Có lẽ điều kiện tôi lúc đó khá giả hơn anh, nên súng của tôi cũng tốt hơn anh bây giờ. Tôi đã khóc khi nhìn thấy những chiếc áo quần bé xinh xinh giăng trên dây phơi trước ngày con tôi sinh, đợi cháu chào sẽ mặc....
Nhưng may mắn thay, nhờ một điều kỳ diệu nào đó con tôi đã vượt qua được.
Bởi vậy tôi hiểu anh, tôi hiểu lòng anh khi nhìn thấy bố mình nằm liệt trên giường bệnh vì đâu.
Trrước cái chết bên tượng Phật của anh, giây phút cuối trong cuộc đời anh dành để  trầm ngâm bên tượng Phật. Tôi hiểu con người anh còn nhân bản hơn tỉ cái bọn miệng mở lời nào thì từ bi, nào thì nhẫn, nào thì kiếp này với kiếp nọ. Với tôi anh không hề chết, chắc hẳn Đức Phật đã mở lượng từ bi hải hà dẫn độ linh hồn anh tới Niết Bàn. 
Mọi khi viết bài, tôi đắn đo, viết để tránh bên này chửi, tránh bên kia chửi, viết sao để họ thấy mình là người khách quan, là người tốt.
Lần này thì kệ mẹ thiên hạ, muốn nghĩ sao thì nghĩ. Bởi lần này tôi viết cho riêng anh, giữa vị thế của người đàn ông đang làm con, đang làm cha, đang làm chồng..
Tôi quỳ lạy vái hương hồn anh, gửi tới lời chia sẻ nỗi lòng. Trân trọng
Anh không chết đâu anh
Anh chỉ về với mẹ mong con.
Xin gửi tặng anh khúc nhạc buồn, tiễn đưa anh về nơi cực lạc. Anh đã sống tới khi từ giã cõi đời này trọn vẹn theo nghĩa của cuộc đời.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét